Hãi hùng chuyện 3 cô gái vẫy xe xin đi nhờ trong đêm

ĐẶT TÊN CHO CON GÁI 2015 - HÌNH NỀN NĂM MỚI 2015 - HÌNH NỀN VALENTINE - - TẠO TÀI KHOẢN SKYPE

Là tuyến đường nối liền vùng Tây nguyên rộng lớn với trung tâm miền Đông, tuyến quốc lộ 20 có rất nhiều đèo dốc quanh co khúc khuỷu vô cùng hiểm trở, đặc biệt là đèo Bảo Lộc nằm trên địa phận huyện Đạ Hoai (tỉnh Lâm Đồng) với chiều dài khoảng 10 cây số. Tuy nhiên, điều mà tất cả mọi người “lạnh lưng” khi vượt đèo Bảo Lộc không phải vì những con dốc thăm thẳm với núi cao sát bên vực sâu mà vì câu chuyện… 3 cô gái trẻ thường xuất hiện ở lưng chừng đèo – nơi có một khúc cua hình chữ C rất nguy hiểm – vẫy xin đi nhờ xe theo hướng lên Tây nguyên.

Miếu Ba Cô giữa lưng chừng đèo Bảo Lộc.
Câu chuyện ấy khiến cho nhiều người, nhất là cánh tài xế chạy đường dài phải lạnh sống lưng, mặc dù 3 cô gái ấy đã chết sau một tai nạn thảm khốc được nhiều năm rồi. 

Chuyện của người thanh niên may mắn

Nhớ lúc dừng nghỉ dưới chân đèo Bảo Lộc ở một quán nước ven đường sau khi vượt qua đèo Chuối, chúng tôi đã được nghe bà Hằng, một người dân địa phương ở thị trấn Đạm Ri (huyện Đạ Hoai) kể rằng, cách đây đã lâu, có 3 cô gái trẻ tên là Loan, Hòa và Thảo nhà ở thành phố Đà Lạt nhưng lại là sinh viên đang theo học dưới Sài Gòn rủ nhau về quê.

Khi đang chạy xe vượt qua đèo từ hướng thị trấn Đạm Ri lên Bảo Lộc thì một tai nạn thương tâm đã xảy ra.
Chiếc xe gắn máy chở 3 cô gái đã mất lái, lao xuống vực sâu ngàn mét ở một khúc cua giữa lưng chừng đèo, sát bên chân núi Lu Bu có vách đá thẳng đứng rồi vỡ tan. Kết quả của tai nạn thảm khốc đó là chiếc xe và 3 cô nữ sinh ấy đều tan nát, không tìm được xác dù gia đình đã cố gắng tìm kiếm cả tháng trời, thuê hàng chục người dân địa phương trong vùng đi tìm.

Vậy nhưng, vì quá thương xót cho những cô gái trẻ ấy, thân nhân của họ vẫn quyết định làm 3 nấm mồ ở gần vị trí xảy ra tai nạn để cúng viếng linh hồn những người xấu số kia. Câu chuyện chỉ có vậy thì sẽ không có gì đáng nói nếu sau khi 3 cô gái chết được khoảng hơn 1 tháng, tại chính nơi đó không tiếp tục xảy ra một vụ tai nạn khác nữa.
Miếu Ba Cô hiện nay.
Lần này là một chiếc xe chở khách du lịch hướng theo chiều ngược lại, từ thành phố Bảo Lộc về xuôi. Khi đến đoạn cua trên, chiếc xe cũng mất lái và lao xuống vực sâu. Nhưng may mắn thay, trong tai nạn đó lại có 4 người thoát chết. Đó là 1 thanh niên và 3 cô gái trẻ. Người thanh niên thì bị thương rất nặng, còn 3 người con gái kia chỉ xây xát. Và, chàng trai ấy đã được ba cô gái kia dìu lên trên sườn dốc, gần phía đường quốc lộ. Cả 4 người đều bảo với nhau, sẽ cố gắng để vượt lên dù quãng đường từ chỗ chiếc xe bị nạn tới mặt đường quốc lộ là khá xa, lại dốc cao cheo leo. Thế nhưng, do tất cả cùng quyết tâm nên cuối cùng cả nhóm đã lên tới đường lớn, đó cũng là lúc chàng trai vì quá mệt nên ngất đi, không biết gì nữa. Khi tỉnh dậy, chàng mới biết mình đã ở trong Bệnh viện Đa khoa Bảo Lộc.

Hỏi một số người xung quanh về vụ tai nạn và 3 người bạn may mắn sống sót cùng mình, chàng được mọi người cho biết, chuyến xe đó chỉ có duy nhất mình anh sống sót mà thôi, họ không biết 3 cô gái kia là ai cả. Không tin đó là sự thật bởi chàng trai chắc chắn có 3 cô sinh viên đã dìu chàng từ dưới vực lên mặt đường nên chàng gặng hỏi lại, còn miêu tả chi tiết về 3 cô gái đó. Đó là 3 người tóc dài, còn rất trẻ, lại mặc áo trắng nữa. Nghe đến đây, ai nấy đều hãi hùng bởi đặc điểm nhận dạng của chàng trai khi miêu tả về 3 cô gái đó cũng chính là 3 nạn nhân đã chết thảm khốc ở khúc cua đấy, cách đó chừng một tháng trời.

Nhưng không chỉ có chàng thanh niên đó gặp được 3 cô gái đáng thương kia mà có một số tài xế xe khách của các hãng xe như Phương Trang hay Thành Bưởi chạy tuyến đường này cũng xác nhận họ cũng thường bắt gặp 3 cô gái trẻ, tóc dài, mặc áo trắng đứng ở khúc cua lưng chừng đèo vẫy xe, xin cho đi theo hướng từ Đạm Ri lên Bảo Lộc.

Đặc biệt, cả 3 cô gái chỉ đứng vẫy xe vào ban đêm mà thôi. Dưới chân của 3 cô còn có cả hành lý xách tay là 3 chiếc ba lô nữa. Thậm chí, có tài xế còn nói rằng, họ còn thấy bên cạnh mấy chiếc ba-lô cả một đống sách vở, giáo trình để các cô mang theo về quê học bài nữa. Tuy nhiên, khi xe chạy lại gần thì không thấy 3 hành khách đó đâu cả, chỉ có những tiếng gió như tiếng hú, âm u huyền hoặc ngàn năm bí ẩn của đại ngàn mênh mông mà thôi.

Sau đó, người dân địa phương bèn lập một chiếc miếu nhỏ để thờ cúng linh hồn của 3 cô gái, mong cho các cô sớm siêu thoát về thế giới bên kia. Sau này, nhiều người khác ở các nơi tới phúng viếng, quyên góp nên chiếc miếu nhỏ đó đã được nâng cấp thành một ngôi chùa nhưng lại phảng phất nét kiến trúc của đền và miếu với nhiều sắc màu sặc sỡ cùng một số bức tượng Phật.

Chụp hình bao nhiêu đều bị mờ hết?!

Thú thực, khi nghe kể về câu chuyện nhuốm màu liêu trai kỳ dị ấy, chúng tôi cũng thấy lành lạnh sống lưng khi bắt đầu vượt lên đèo Bảo Lộc. Tuy nhiên, khi lên tới đỉnh đèo thì cũng là giữa trưa, trời Tây nguyên nắng vàng chứa chan rực rỡ khác với vẻ âm u huyền bí của câu chuyện kia.
Ở đây có xây cả 1 tượng Phật Bà Quan Âm nữa.
Dừng lại ở khúc cua có chứa nhiều câu chuyện huyền bí này, chúng tôi đưa máy ảnh lên để chụp vài tấm để làm lưu niệm thì bất ngờ có một người phụ nữ chạy lại, xua tay nói với giọng khẩn thiết như van nài. Các chú ơi, xin các chú đừng chụp hình ở đây, ba cô ở đây rất sợ bị chụp hình vì các cô đã thác về bên kia rồi, không muốn bị người khác nhìn thấy. Trước đây, nhiều người lên đây cũng đã nhìn thấy 3 cô, có chụp hình lại nhưng khi về kiểm tra máy ảnh thì tất cả đều là một màu đen tuyền, không có bất cứ hình ảnh gì nữa!

Thú thật, chúng tôi dù chưa biết thực hư câu chuyện này ra sao nhưng nếu chụp hình khu vực quanh nơi 3 cô gái thường xuất hiện đó mà đem về nhà thì máy ảnh bị mờ hết hình đúng là chuyện khó tin, không có thật.

Bóng ma cô gái vẫy xe ở Đà Lạt T_T

Cái chết của những cô gái trẻ

Nằm trên đỉnh một quả đồi thông ở đầu đèo Prenn, cửa ngõ vào TP Đà Lạt, ngôi nhà không lớn lắm nhưng được xây dựng theo một kiến trúc đặc biệt. Thoáng nhìn cũng đủ biết ngôi nhà này đã bị bỏ hoang nhiều năm nay, những bậc thềm đá dẫn lên nhà rêu mọc xanh rì, nhiều bậc đã bị bong lở.

Trong căn nhà tối om, lạnh ngắt, ông quản gia tên Mạnh thủ thỉ bên tai tôi những câu chuyện hãi hùng về lịch sử ngôi nhà ma. Ông kể, ngôi nhà này vốn được một tên quan người Pháp xây dựng từ năm 1914, cho đến nay đã trải qua 6 lần thay tên đổi chủ.

Ngôi nhà với những câu chuyện ma được thêu dệt ly kỳ


Hiện ngôi nhà này do công ty Dầu khí Bà Rịa – Vũng Tàu mua lại và thuê ông quản lý đã gần chục năm nay. Ông cho biết, mấy đời chủ trước tuy là nhà của mình nhưng không hiểu vì lý do gì mà không ai dám ở trong ngôi nhà này lâu. Họ truyền tai nhau rằng trong ngôi nhà có ma...

Đời chủ đầu tiên là một quan chức người Pháp xây dựng ngôi nhà này với mục đích tạo thành điểm ăn chơi. Hằng đêm đều mời bạn bè, trai gái đến tụ tập uống rượu thâu đêm suốt sáng, rồi đàn đúm trác táng, chẳng bao lâu nơi đây đã biến thành một vũ trường. Rồi một ngày nọ, có cô gái trẻ đẹp được viên chức người Pháp mời đến nhà chơi. Khi hắn đòi giở trò đồi bại, cô gái đã chống trả quyết liệt, nhảy từ trên lầu hai xuống đất hòng trốn thoát nhưng chẳng may đập đầu vào viên đá phía dưới rồi chết. Một thời gian sau, tên chủ nhà người Pháp này bị giết chết rất dã man.

Những người sống lâu năm ở Đà Lạt còn rỉ tai nhau rằng, có một cô gái trẻ ở Vũng Tàu bị người yêu ruồng bỏ, tinh thần hoàn toàn suy sụp. Thấy vậy, gia đình đưa cô gái này lên Đà Lạt an dưỡng. Trong một lần đến thăm ngôi nhà trên, không hiểu sao cô lại tỏ ra rất thích thú rồi đòi gia đình mua lại ngôi nhà này bằng được rồi sống ở đó một mình. Một tháng sau người ta phát hiện cô gái nọ đã thắt cổ chết tại phòng mình.

Chiếc giếng nơi người con gái gieo mình xuống tự vẫn

Sau đó không lâu, một cô gái khác bị người tình bỏ rơi trong lúc đang mang thai cũng tìm đến ngôi nhà này rồi gieo mình xuống giếng tự vẫn. Ông Mạnh cho biết: “Cô gái này rất thiêng, có một đoàn khách đi du lịch đã lập am thờ và cầu nguyện cho cô ấy rồi đấy. Cô gái nhập vào một người trong đoàn nói rằng: Tên của cô là Hằng, bị chết năm 19 tuổi”. Nói đến đây, ông Mạnh kéo tay tôi ra ngoài rừng thông chỉ về phía cái giếng: “Không tin chú cứ ra đó mà coi, giếng vẫn còn đó”. Miệng giếng nhỏ, gối lên một gốc thông to nằm hắt hiu ở góc vườn hoang vắng.

Thấy tôi tỏ vẻ sợ hãi, ông Mạnh tiếp lời: “Đã vào hồi hay nhất đâu mà sợ dữ vậy, chú cứ ngồi đây ông kể hết cho mà nghe, chuyện ly kỳ lắm!.. Số người Pháp ngày xưa chết ở đây rất nhiều, không biết bao nhiêu mà kể, còn người Việt Nam chết ở đây ít nhất là bảy trong đó có ba trẻ sơ sinh vừa chào đời đã mất hiện đang chôn phía sau đồi, bốn cô gái trẻ trong đó hai cô tự tử và hai cô bị giết..”.

ads

Ditulis Oleh : Unknown Hari: 10:22 PM Kategori:

0 nhận xét:

Post a Comment